Thanh Trắc Nguyễn Văn

Về quê cũ

Đưa nhau qua bến phà Rừng
Bỗng nghe năm tháng sấm đùng đùng vang
Mưa tuôn ướt cả bàng hoàng
Sợi thương buông xõa thả làn tóc mây .
Em cười sao mắt lại cay
Anh buồn sao nhớ những ngày cách xa
Dẫu rằng mấy núi cũng qua
Tóc tơ nối lại đã nhòa tóc xanh .
Đâu rồi đôi mắt long lanh
Đâu rồi giọt lệ thấm lành tình yêu ?
Thời gian bàng bạc khói chiều
Bến thương bến đợi cũng nhiều long đong .
Bây giờ qua một bến sông
Quê hương về lại nắng hồng đường thôn
Anh về níu bóng hoàng hôn
Em về tìm nhặt tuổi hồn nhiên xưa .
Quảng Ninh 1997
(Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo Tp.HCM tập 2 – NXB Trẻ 1998)

Thanh Trắc Nguyễn Văn

Được bạn: NHDT 24/03/2007- cobeankemchuoi đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Về quê cũ"